Bài
viết theo yêu cầu của bạn TÂN SEBASTIÁN
Hai thì quá khứ chính trong tiếng Tây-ban-nha có tên đầy đủ là pretérito perfecto (quá khứ hoàn thành) và pretérito imperfecto (quá khứ bất hoàn). Hai tên gọi đầyđủ này có thể giúp chúng ta có một khái niệm căn bản về sự khác nhau của hai thì quá khứ. Tuy nhiên, không hiểu vì sao rất ít sách vở dùng hai tên gọi đầy đủ này. Đa số các sách văn phạm và giáo khoa chỉ dùng một nửa của mỗi tên, mà lại cắt mỗi tên theo một kiểu khác nhau: Thì pretérito perfecto bị cắt phần sau, chỉ còn là pretérito, còn thì pretérito imperfecto lại bị cắt phần trước, chỉ còn là imperfecto (như vậy thì thứ nhất có nghĩa là “quá khứ”, còn thì thứ hai có nghĩa là “bất hoàn”!).
Trong văn phạm, hai khái niệm về “thể” (aspecto) này được phân biệt như sau: perfecto (thể hoàn thành) diễn tả một hành động bắt đầu và chấm dứt một cách rõ ràng, trong khi imperfecto (thể bất hoàn) diễn tả một hành động có tính chất kéo dài, không rõ bắt đầu hay chấm dứt lúc nào. Cách dùng của hai thì quá khứ này nhiều khi rất tinh tế. Một câu có thể dùng động từ ở cả hai thì với hai ý nghĩa khác nhau. Ví dụ: Sabía que ella era mexicana (Thì pretérito imperfecto - Tôi biết cô ta là người Mễ), so sánh với Supe que ella era mexicana (Thì pretérito perfecto - Tôi tình cờ biết được cô ta là người Mễ). Hai thì quá khứ này có thể có nhiều tên gọi khác nữa trong nhiều sách khác nhau. Vậy các bạn nên để ý đến điều này nhé.
Dưới đây là bản đối chiếu những cách dùng chính của hai thì quá khứ này.
Hai thì quá khứ chính trong tiếng Tây-ban-nha có tên đầy đủ là pretérito perfecto (quá khứ hoàn thành) và pretérito imperfecto (quá khứ bất hoàn). Hai tên gọi đầyđủ này có thể giúp chúng ta có một khái niệm căn bản về sự khác nhau của hai thì quá khứ. Tuy nhiên, không hiểu vì sao rất ít sách vở dùng hai tên gọi đầy đủ này. Đa số các sách văn phạm và giáo khoa chỉ dùng một nửa của mỗi tên, mà lại cắt mỗi tên theo một kiểu khác nhau: Thì pretérito perfecto bị cắt phần sau, chỉ còn là pretérito, còn thì pretérito imperfecto lại bị cắt phần trước, chỉ còn là imperfecto (như vậy thì thứ nhất có nghĩa là “quá khứ”, còn thì thứ hai có nghĩa là “bất hoàn”!).
Trong văn phạm, hai khái niệm về “thể” (aspecto) này được phân biệt như sau: perfecto (thể hoàn thành) diễn tả một hành động bắt đầu và chấm dứt một cách rõ ràng, trong khi imperfecto (thể bất hoàn) diễn tả một hành động có tính chất kéo dài, không rõ bắt đầu hay chấm dứt lúc nào. Cách dùng của hai thì quá khứ này nhiều khi rất tinh tế. Một câu có thể dùng động từ ở cả hai thì với hai ý nghĩa khác nhau. Ví dụ: Sabía que ella era mexicana (Thì pretérito imperfecto - Tôi biết cô ta là người Mễ), so sánh với Supe que ella era mexicana (Thì pretérito perfecto - Tôi tình cờ biết được cô ta là người Mễ). Hai thì quá khứ này có thể có nhiều tên gọi khác nữa trong nhiều sách khác nhau. Vậy các bạn nên để ý đến điều này nhé.
Dưới đây là bản đối chiếu những cách dùng chính của hai thì quá khứ này.
No comments:
Post a Comment